Một tác giả người Mỹ đã ghi lại
một câu chuyện về niềm tin như sau:Tại một vùng bên Hoa Kỳ, những tháng ngày
nắng hạn kéo dài đã làm cho những cánh đồng nứt nẻ vàng úa. Ngày nào người dân
trong vùng cũng ngước mắt nhìn lên trên trời với niềm mong đợi sẽ có một tín
hiệu tốt, nhưng đất vẫn khô cằn, mưa vẫn không chịu rơi.Một ngày chủ nhật nọ,
tất cả các vị mục sư tại các nhà thờ trong vùng kêu gọi mọi người đến tham dự
một buổi cầu nguyện chung tại quảng trường thành phố để xin trời đổ mưa. Mọi
người được yêu cầu đừng mang theo bất cứ điều gì ngoài niềm tin của mình.Vào
giữa trưa một ngày thứ Bảy, tất cả mọi cư dân trong vùng tập trung tại quảng
trường. Tất cả mọi người đều tin tưởng ở sức mạnh của lời cầu nguyện. Họ đến đó
tràn trề hy vọng. Các vị mục sư rất cảm động khi nhìn thấy đám đông đã hưởng
ứng lời kêu gọi của họ. Từng đám đông đứng sát bên nhau, nắm tay nhau liên kết
với nhau trong cùng một niềm tin và hy vọng. Những bài thánh ca được cất lên
một cách sốt sắng. Mọi người đều tin tưởng và chờ đợi phép lạ. Khi buổi cầu
nguyện vừa kết thúc, như có một lệnh thần diệu nào đó, những giọt mưa nhỏ đã
bắt đầu rơi, những tiếng reo hò cũng bắt đầu vang lên. Mọi người đều phấn khởi
trước phép lạ tỏ tường. Cầm trong tay bất cứ đồ vật gì, người ta cũng giơ lên
để biểu lộ niềm hân hoan. Nhưng từ xa nhìn về đám đông người ta chỉ thấy có một
biểu tượng đáng chú ý, đó là hình ảnh một cậu bé trai chín tuổi cầm dù gương
lên cao. Em là người duy nhất mang theo dù để chuẩn bị đón mưa.
Nguồn:
catholic.org
***
Trong câu chuyện trên đây, mọi
người tham gia buổi cầu nguyện xin trời đổ mưa đều là những người có lòng tin
nhưng người duy nhất nhận được phần thưởng của lòng tin là em bé trai cầm theo
chiếc dù để trú mưa. Lắm khi trong cuộc sống đức tin, chúng ta tưởng mình tin,
nhưng kỳ thực chúng ta chưa dám thể hiện những cử chỉ đích thực của lòng tin.
Ðúng hơn, niềm tin của chúng ta chưa đủ mạnh được thể hiện bằng những hành động
cụ thể đòi hỏi nhiều hy sinh và từ bỏ. Một em bé cầm dù giữa đám đông, đó là
hình ảnh của những đòi hỏi của đức tin.Trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta
cũng học được 1 bài học về đức tin khi Phêrô được Chúa cho đi trên biển để đến
với Ngài. Nhưng vì lòng tin của ông vẫn chưa đủ mạnh nên ông đã bị ngã và phải
nhờ Chúa Giêsu ra tay cứu giúp.Xin Chúa giúp con thêm lòng tin nơi Chúa là Đấng
an ủi che chở cho con trong bước đường đời đầy sóng gió của cuộc đời.
***
Lời Chúa:
Mt 14,22-33
22 Khi dân chúng đã ăn no, lập tức Chúa
Giêsu giục môn đệ trở xuống thuyền mà qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải
tán dân chúng. 23 Giải
tán họ xong, Người lên núi cầu nguyện một mình. Đến chiều, Người vẫn ở đó một
mình. 24 Còn
thuyền thì đã ra giữa biển, bị sóng đánh chập chờn vì ngược gió. 25 Canh tư
đêm tối, Người đi trên mặt biển mà đến với các ông. 26 Thấy Người
đi trên mặt biển, các ông hoảng hồn mà nói rằng: "Ma kìa" và các ông
sợ hãi kêu la lớn tiếng. 27 Lập tức,
Chúa Giêsu nói với các ông rằng: "Hãy yên tâm. Thầy đây, đừng sợ". 28 Phêrô
thưa lại rằng: "Lạy Thầy, nếu quả là Thầy, thì xin truyền cho con đi trên
mặt nước mà đến cùng Thầy". 29 Chúa
phán: "Hãy đến". Phêrô xuống khỏi thuyền bước đi trên mặt nước mà đến
cùng Chúa Giêsu. 30 Khi thấy
gió mạnh, ông sợ hãi và sắp chìm xuống nên la lên rằng: "Lạy Thầy, xin cứu
con". 31 Lập
tức, Chúa Giêsu giơ tay nắm lấy ông mà nói: "Người hèn tin, tại sao lại
nghi ngờ?" 32 Khi cả
hai đã lên thuyền thì gió liền yên lặng. 33 Những người
ở trong thuyền đến lạy Người mà rằng: "Thật, Thầy là Con Thiên Chúa!"
(Nguồn:
Ủy ban Thánh Kinh / HĐGMVN)
Nhận xét
Đăng nhận xét